Đại sư tỷ vò đầu bứt tai, Thiên Cơ Môn vốn đã là một tông đứng bên bờ vực của sự sụp đổ rồi, vốn là không có bất cứ tài nguyên có giá trị nào nữa, ngay cả chút mặt mũi còn sắp không bảo toàn được nữa rồi.
“Tiểu sư đệ.” Diệp Tố hô lên một tiếng, Du Phục Thời lúc này mới bước lên một lần nữa.
Chỗ ở của Dương trưởng lão có hơn một nghìn bậc thang đi lên, còn ẩn chứa cấm chế, những tu sĩ thuộc Kim Đan Kỳ bình thường đều phải đi lên từng bậc một.
Nàng còn nhớ lúc trước Ninh Thiển Dao đã từng nói, Dương trưởng lão làm như vậy là vì muốn để cho đệ tử của Thiên Cơ Môn ở lại Vô Âm Tông lâu hơn một chút.
Diệp Tố vẫn luôn cảm thấy nguyên nhân sâu xa của việc này không phải là như thế, cái cách Dương trưởng lão nhìn những đệ tử Thiên Cơ Môn như bọn họ, từ đầu đến cuối đều mang vẻ cao cao xa xa, không thể nắm bắt được, không giống với chưởng môn và Hồ trưởng lão, dưới đáy mắt của bọn họ luôn chất chứa nỗi buồn sâu sắc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây