“Tiểu sư đệ, đó là phòng của đại sư tỷ.” Tây Ngọc nhìn tân sư đệ vào gian phòng của đại sư tỷ, vội nhắc nhở.
Du Phục Thời không quay đầu lại, hoàn toàn làm lơ lời nàng ấy nói, mà cứ thế đóng cửa.
“Tên, tên này, tính, tính cách tệ, tệ quá.” Minh Lưu Sa dựa vào toàn bộ hành động không coi ai ra gì của tiểu sư đệ, kết luận một câu xanh rờn.
Hạ Nhĩ lập tức phản bác: “Tính cách của đại sư tỷ rất tốt đó.”
“Thế lát nữa đại sư tỷ ngủ ở đâu?” Tây Ngọc suy nghĩ một chút, nói: “Ta phải đi dọn dẹp xíu, để đại sư tỷ qua phòng ta ngủ mới được.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây