“Được.” Vị đệ tử mới ngồi bên cạnh kia nhanh chóng dời ra một chỗ trống: “Đại sư tỷ, người ngồi đi.”
Diệp Tố thản nhiên ngồi xuống, một tay nâng ly rượu lên, một tay khác đè lên áo khoác, trên khuôn mặt nàng còn nở một nụ cười tươi, mời chưởng môn cùng với những vị trưởng lão xa xa một chén, sau đó nhỏ giọng nói: “Thì ra là một tiểu xà yêu.”
Trước đó nàng đang uống rượu với những trưởng lão ở trên kia, trong khoảnh khắc nhận ra yêu khí trong không gian thì bèn đi tới đây.
Nàng nghĩ hẳn là tiểu yêu kia lần đầu nhìn thấy nhiều người tai to mặt lớn như thế, trong lòng không khỏi nảy sinh mâu thuẫn, sợ hãi, trong lúc nhất thời không thể khống chế được bản thân, ngay cả cái đuôi cũng bị dọa cho lộ ra.
“... Chớ có sờ ta!” Du Phục Thời có chút dựng ngược lông tơ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây