Khi ánh mắt Du Phục Thời chạm đến Diệp Tố dường như không có gì thay đổi, hắn vẫn là tiểu sư đệ yếu ớt lại lười nhác của nàng, chỉ là trong đôi mắt sâu thẳm xen lẫn chút vẻ lo lắng.
Đầu ngón tay hắn chậm rãi dời xuống, cuối cùng dừng lại trên môi Diệp Tố.
Nóng quá.
Khi đó nàng hôn hắn vừa mềm vừa nóng, nhưng vẫn không thể nào nóng bỏng như bây giờ.
“Đồ lừa đảo.” Du Phục Thời thấp giọng nói: “… Đã nói là sẽ dạy cái khác mà.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây