Bên trong xe ngựa, Chung Ly Khanh cảm nhận được có một ánh mắt đang nhìn mình, bỗng nhiên nâng mắt nhìn về phía Diệp Tố, khuôn mặt hắn ta anh tuấn, khi đôi mắt lạnh lùng với hàng mi dài đảo qua tới đó, ngay cả Trọng Minh Thần bên trong xe ngựa cũng ngừng hít thở trong phút chốc khi nhìn thấy ánh mắt của hắn ta.
Nhưng một tay Diệp Tố nắm nửa rèm, sâu trong đáy mắt nàng chỉ có sự hờ hững.
Cho đến khi chín cỗ xe ngựa của Chung Ly gia biến mất ở phía trước, Trọng Minh Thần mới khôi phục lại từ cái liếc mắt kia, thấp giọng nói: “Không hổ là tân Ngự Thần.”
Diệp Tố lại nhìn tàn ảnh các cỗ xe ngựa đã biến mất của Chung Ly gia và hỏi: “Có con ngựa nào thuần đen trong tam Trọng Thiên không?” Nàng cũng sẽ tạo ra thanh thế lớn như thế để đi đón tiểu sư đệ.
“…… Có, nhưng rất hiếm.” Trọng Minh Thần và Trúc Thần liếc nhau mới nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây