Diệp Tố nhìn chằn chằm hắn một lúc lâu mới kéo người lên, sau khi đỡ hắn ngồi bên mép giường, nàng nhẹ nhàng xoa xoa cổ áo hắn, chỗ rượu bị đổ vào đó lập tức bị loại bỏ hết.
Du Phục Thời vừa ngồi trên giường đã từ từ đổ người xuống, miệng lẩm bẩm mấy câu, tay mò vào túi Càn Khôn lấy giấy bút ra, cứ như vậy mà nằm trên giường viết chữ.
“Du Phục Thời... Diệp Tố.” Hắn cực thích viết tên hai người lên giấy, sau khi nghiêng đầu nhìn mấy chữ vừa viết trên giấy, lại nói: “Xấu.”
Con rắn nhỏ say rượu vo vo tờ giấy lại rồi tiện tay ném sang bên cạnh, vừa vặn ném lên người Diệp Tố.
Diệp Tố cúi đầu nhặt cục giấy lên rồi giúp hắn thu gọn giấy bút lại, lúc nãy Du Phục Thời nghiêng người nằm trên giường đã ngủ rồi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây