Dịch Huyền gật đầu với Diệp Tố, ba người lập tức chạy đến núi Ma Mạch.
Nhưng khi bọn họ tới vách núi như lời Đồ Vưu nói, ba người đứng ở trên, Diệp Tố nhíu mày. Không nói tới ma khí dày đặc gì đó, nàng không cảm nhận được tí ma khí nào ở nơi đây.
“Dịch sư đệ, đệ có cảm nhận được ma khí không?” Diệp Tố hỏi, chẳng lẽ ma khí ở núi Ma Mạch còn biết chọn người?
“Không.” Dịch Huyền lắc đầu: “Ta không cảm nhận được ma khí, có phải Đồ Vưu nói dối rồi không?”
Ký ức của hắn ta đối với Hộ thành trong Huy Thành vẫn còn mới mẻ.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây