Cả nhóm xoay người đi vào ngã rẽ bên phải, đi được một nửa, Lữ Cửu nghe thấy Tây Ngọc nhỏ giọng hỏi Diệp Tố ở sau lưng: “Đại sư tỷ, lát nữa chúng ta phải làm gì?”
Nhất định phải liều mạng đi cứu tiểu sư đệ tiểu sư muội của bọn họ nhỉ? Lữ Cửu thầm nghĩ.
“Lát nữa nhìn xem xung quanh có bảo bối gì hay không rồi mang đi.” Diệp Tố cẩn thận dặn dò ở phía sau: “Đừng tranh chấp với tu sĩ, nếu có đánh thật thì dùng phù ngủ mê với bọn họ, nếu gặp phải yêu thú thì nhanh chóng chạy đi, phù kim cương cũng phải chuẩn bị để dùng tới.”
Lữ Cửu phía trước: “?” Không phải nói đi cứu tiểu sư đệ tiểu sư muội sao?
Bọn họ không ngừng đi về phía trước, tiếng nhạc càng lúc càng lớn, rõ ràng là âm thanh dễ nghe, nhưng càng nghe lại càng không thoải mái.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây