Cốc Lương Thiên: “... Còn nước này không?”
Diệp Tố ném một viên linh quả cho hắn ta, dựa lưng vào ghế ngồi: “Mỗi ngày chỉ có một bình.”
“Cảm ơn.” Cốc Lương Thiên cầm linh quả, cúi đầu nhìn bụng mình, vết thương đang khép lại một cách nhanh chóng.
Sau khi hắn ta ăn hết một viên linh quả, mới ngẩng đầu nhìn Diệp Tố: “Chuyện của ma chủ không liên quan tới ta, rất có thể Vạn Phật Tông đã sớm bị ma xâm nhập vào.”
“Cứu ngươi chỉ là vì có chút chuyện muốn hỏi.” Diệp Tố nói thẳng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây