Rõ ràng là mới trở về từ Luân Chuyển tháp, nhưng Diệp Tố hoàn toàn không cho mình thời gian thả lỏng thích ứng, mà trước tiên là hỗ trợ sửa chữa hết phiến đá trong quảng trường, rồi lại đến Tàng Điển Các gặp Vu thủ vệ và Lữ Cửu vẫn chưa tỉnh.
“Thân thể của nàng ấy không đáng ngại.” Dáng vẻ của Vu Phong Hải vẫn như cũ, ông ta ngồi trước bàn trong Tàng Điển Các, chỉ quay đầu nhìn về phía Lữ Cửu ngồi thiền ở bên trong chưa tỉnh lại: “Nhưng đã sắp đột phá.”
Đối với loại người như Lữ Cửu, mỗi một lần sắp chết đều có thể khiến nàng ấy tiến thêm một bước, lại được Du Phục Thời cho uống một giọt máu, chỉ thiếu một chút là có thể đột phá.
“Thiếu linh khí.” Diệp Tố bỗng nhiên nói.
Linh mạch của toàn bộ tông môn Thiên Cơ Môn đã khô cạn, linh khí loãng gần như không có, cho nên Lữ Cửu mới hơn nửa năm chưa tỉnh lại.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây