Du Phục Thời đi dạo một vòng quanh sơn động đã muốn ra ngoài ngay, hắn chẳng nhớ ra chuyện gì cả.
Diệp Tố dẫn tiểu sư đệ đến chỗ khác xem nhưng hắn vẫn chẳng nhớ được gì, ngược lại còn vừa ý sơn động của nàng.
“Tối ta sẽ ở lại đây.” Du Phục Thời ngồi xuống chỗ bình thường Diệp Tố hay ngồi, dáng vẻ hắn biếng nhác dựa vào mặt bàn đơn sơ, nói.
Diệp Tố xoay người liếc nhìn thác nước ngoài cửa động thì hiểu ngay, chắc tiểu sư đệ thích chỗ mát mẻ.
“Được.” Diệp Tố dọn lại cái giường nhỏ trong sơn động rồi nói: “Đệ ngủ ở đây đi, ta còn có việc.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây