“Còn có một tấm da rắn lột.”
Du Phục Thời giơ hai tay che lỗ tai, nhắm mắt lại, giả bộ không nghe thấy gì.
Diệp Tố bật cười thả nắm vải lại rồi kéo tay hắn: “Nó rất đẹp, chờ sau khi ta dính nắm vảy này lại sẽ trả cho đệ.”
Du Phục Thời ngước mắt nhìn nàng: “Tỷ có thể dùng làm vật liệu.”
“Không làm vật liệu.” Lần đầu tiên Diệp Tố thẳng thừng từ chối Du Phục Thời: “Cầm cẩn thận.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây