Trước kia, một người mới gần hai trăm tuổi như ông ấy lại có dáng vẻ tuổi già sức yếu, hèn hạ, đóng vai một phế tông vô cùng chân thật.
“Sư phụ.” Diệp Tố đi ra bên ngoài sân, nhìn thấy hai người thì hơi ngạc nhiên: “Vu thủ vệ.”
“Đại đồ đệ!” Trương Phong Phong vui mừng nhìn Diệp Tố: “Sao con lại quay về rồi?”
Vừa rồi ông ấy còn cho là mình bị ảo giác, nên mới cảm thấy có linh lực dao động.
“Chúng con quay về lấy chút đồ.” Diệp Tố mặt không đỏ tim không đập nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây