“Không nhìn thấy hai đứa chúng nó trong kính Thủy Nguyệt.” Ngô Nguyệt không nghĩ đệ tử của mình lại biến mất trong một tình huống bình thường như vậy.
“Nếu không thì cứ kiểm tra mệnh đăng trước đi.” Tông chủ của Ngô Kiếm Phái ngạc nhiên nói: “Những đệ tử tiến vào bên trong cấm địa của Vãng giới, trong vòng ba ngày mệnh đăng sẽ tắt.”
Tông chủ của Vạn Phật Tông cũng mở miệng: “Hoặc cũng có thể là bọn chúng xông nhầm vào trong trận pháp không gian nào đó, Kính Hỗn Độn là thần vật mà Thần Vẫn Kỳ để lại, bên trong có không ít những pháp trận còn tàn lưu lại đến giờ.”
Ngô Nguyệt không thể vào Kính Hỗn Độn, chỉ có thể thời thời khắc khắc chú ý vào mệnh đăng của đệ tử, cũng may là, tuy rằng đã biến mất khỏi kính Thủy Vân, thế nhưng mệnh đăng của Nhan Hảo vẫn không có thay đổi gì, thậm chí còn không có dấu hiệu ảm đạm nào cả.
Mãi cho đến khi màn vượt ải sắp kết thúc, mệnh đăng vẫn không hề xảy ra bất cứ thay đổi nào, Ngô Nguyệt đã miễn cưỡng yên tâm rằng: Ít nhất nàng ta không vào trong cấm địa.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây