Trên đường, Du Phục Thời đứng ở bên cạnh Diệp Tố, im lặng không lên tiếng lấy ra một nắm hạt dưa đưa cho nàng.
Môi của Diệp Tố trắng bệch, nhưng trên mặt vẫn bình tĩnh như trước, nàng nhận lấy rồi hỏi: “Của ai?”
“Của Minh Lưu Sa.” Du Phục Thời thấy những người đó đều ăn, cho nên quyết định lấy một nắm, để lại cho người này.
Diệp Tố nghĩ cũng biết là của mấy sư đệ sư muội kia, loại thức ăn nhanh này, bọn họ rất thích mua.
Sức mạnh của bạo áp trận vượt xa phù trận bình thường, chuyện này làm cho Diệp Tố không chỉ bị thương bên ngoài, mà ngay cả linh phủ cũng bị ảnh hưởng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây