Nốt ruồi đỏ ở ấn đường của Dịch Huyền đẹp lên thêm mấy phần, hắn ta giương mắt nói: “Tiểu sư đệ không tham gia sao?”
Hạ Nhĩ gãi đầu: “Có lẽ là không tham gia, dù sao bọn ta cũng chưa thấy tiểu sư đệ có bản lĩnh gì cả.”
“Ngủ, ngủ.” Minh Lưu Sa ở phía sau chậm rãi bổ sung.
“Đúng, tiểu sư đệ ngủ rất được.” Hạ Nhĩ gật đầu đồng ý: “Có thể ngủ từ sáng đến tối, từ xuân đến đông.”
Ngay cả Tây Ngọc cũng không khỏi gia nhập thảo luận: “Thi ngủ thì tiểu sư đệ nhất định sẽ lấy giải nhất cho coi.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây