“Đệ không sao là được rồi.” Diệp Tố cất đan dược đi.
Yêu đều giảm sốt như thế sao? Vừa rồi hắn còn bệnh nặng lắm, nhưng nàng vừa đi mượn đan dược quay lại đã tốt lên rồi.
Đại sư tỷ như nàng vẫn làm tròn trách nhiệm bước lên dù tiểu sư đệ vẫn im lặng. Nàng vươn tay ra xoa trán của hắn, để xem hắn đã khỏi chưa.
Du Phục Thời nghiêng đầu tránh tay Diệp Tố, không muốn để nàng chạm vào.
Tay của Diệp Tố ngừng giữa không trung, mắt nhìn tóc mai của hắn đã không còn dấu vết ướt như trước nữa. Nàng khoanh tay đứng thẳng dậy, muốn rời đi đột nhiên lại cúi đầu ngửi ngửi cơ thể của tiểu sư đệ: “Hai ngày nay đệ chưa tắm à?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây