Tu sĩ có thể không cần ngủ trong một khoảng thời gian rất dài, nhưng vẫn phải thiền định nghỉ ngơi, giống như bọn họ đã thay phiên nhau nghỉ ngơi qua ba lần ở chỗ này.
“Mỗi khi Diệp đạo hữu hưng phấn bừng bừng thì sẽ như vậy.” Lữ Cửu là người quen biết Diệp Tố lâu nhất ở đây nên vẫn hiểu nàng khá rõ.
“Chỉ còn lại có mấy tấm bia đá.” Từ Trình Ngọc nói: “Hẳn là nàng ấy muốn tu sửa xong toàn bộ bọn chúng.”
Đồ Thế cầm pháp trượng nhìn Diệp Tố: Rốt cuộc vẫn không hổ là đệ tử của Thiên Cơ Môn.
Nếu muốn Hàn Tinh bùn sau khi được luyện hóa có hiệu quả bao phủ khắp miệng vết nứt trên đoạn bia đá thì còn cần luyện khí sư phải dùng linh lực dàn đều để lấp đầy nó, Diệp Tố vô cùng có kiên nhẫn làm chuyện này, chẳng qua là không thể tránh được việc tiêu hao linh lực quá mức.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây