“Ngươi còn biết vẽ phù sao?” Đồ Thế nghi ngờ nhìn mấy chữ to trên người Diệp Tố, hai trăm năm trôi qua, Thiên Cơ Môn đã thay đổi nghiệp vụ rồi à? Năm đó ông ta thấy Trương Phong Phong còn nhỏ tuổi mà đã không đứng đắn, hiện giờ lên làm chưởng môn chắc chắn sẽ càng thêm vô pháp vô thiên.
Diệp Tố thuận miệng nói: “Ta có tự học một chút.”
Liên Liên và Trình Hoài An: “...”
Đây là tự học một chút à? Bọn họ cũng đã học được gần hai mươi năm rồi mà vẫn không hiểu nổi phù đồ trên tấm bia đá này đây.
Diệp Tố nhìn tấm bia đá đứt đoạn, nó cao chừng bảy thước, chỉ còn một phần ba thân bia. Nàng khom lưng sờ tấm bia đã nứt vỡ, chất liệu bia đá này quá đặc biệt, nàng chưa từng nhìn thấy, mặc dù trong sách cũng không có miêu tả.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây