Nàng vẫn không thể đến gần được thức hải như trước, chỉ có thể nhìn từ xa.
Diệp Tố nhìn chằm chằm vào vùng thức hải kia, nơi này là linh phủ của nàng, lẽ ra tất cả mọi thứ bên trong đều nên nằm trong sự khống chế của nàng. Dù thức hải có hùng mạnh đến đâu nhưng nếu nàng đã không thể sử dụng được thì vẫn nên ra khỏi linh phủ.
Có lẽ là vùng thức hải màu vàng này cảm nhận được cảm xúc của chủ nhân linh phủ nên nó chợt kịch liệt quay cuồng, sóng biển không ngừng rì rầm vỗ vào bên cạnh.
Vẻ mặt của Diệp Tố không chút thay đổi nhìn thức hải trong linh phủ của mình, ánh sáng vàng rực của linh phủ càng mạnh thì thức hải càng tối tăm.
Thật lâu sau, thức hải đã dần dần vững vàng trở lại, trông có vẻ trở nên ngoan ngoãn dị thường.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây