Liên Liên đối diện với ánh mắt của hắn ta thì không được tự nhiên, nói: “Nhìn cái gì mà nhìn, chỉ là ta không cần cái bút kia nữa mà thôi, cũng không phải ta sẽ không dùng bút nữa.”
Trình Hoài An cười cười: “Nếu sư tỷ không chê thì có thể dùng bút của ta.”
“Không cần.” Liên Liên từ chối: “Dùng không thuận tay.”
Linh khí ở đây quá mỏng manh, nếu ngự kiếm thì cần phải hao phí rất nhiều linh lực, bọn họ bèn dứt khoát đi bộ.
Đoàn người đi hồi lâu nhưng vẫn mãi dạo quanh ở vùng đất hoang vu này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây