Đồ đạc của Diệp Tố vốn cũng không nhiều, cái gì nàng cũng cất vào túi Càn Khôn, tấm gương lớn này nàng cũng đã cất đi khoảng năm sáu năm.
Sau khi đập vỡ thành bốn mảnh gương, Diệp Tố lại lấy đao chém cái bàn dài thành bốn thanh gỗ dài, dưới ánh mắt ngơ ngác của mọi người nàng cố định gương ở một đầu của thanh gỗ, còn lại đưa cho ba người: Lữ Cửu, Mã Tòng Thu và Liên Liên.
“Ta đi mở kết giới ra, các ngươi nhanh tay một chút.” Bàn tay trắng nõn của Diệp Tố giơ lên một thanh gỗ dài, cố định một đầu bất quy tắc của thấu kính, nàng nói: “Cắm cái này ở bên ngoài giỏ dù rồi cố định nó.”
Sau khi phân phát thanh gỗ xong, Diệp Tố lại phát cho mỗi người một ít phù: “Đây là băng phù, sau khi cắm xong thì dán lên là có thể cố định được.”
Liên Liên cúi đầu nhìn thanh gỗ dài thô ráp trong tay, muốn từ chối nhưng cuối cùng không biết vì sao mà vẫn nghe theo lời Diệp Tố làm việc này.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây