Cho dù là lúc này, bọn nó cũng không chịu từ bỏ việc tấn công, liên tiếp có dơi đá không nhịn được rơi xuống, đồng thời cũng xúm lại thành một đám cùng nhau đụng vào trên kết giới bảo vệ của bọn họ.
“Đây là giết một ngàn tên địch, tự tổn thất tám trăm.” Mã Tòng Thu bịt mũi nói: “Dơi đá còn có thể kiên trì, ta đã kiên trì không nổi nữa.”
“Đợi một chút.” Diệp Tố nhìn mấy hòn đá bên ngoài, vừa nãy khi nàng dùng Phún Phù Thương đánh qua đó, cũng không phải chỉ có Xú phù.
Xú phù không phải thật sự tỏa ra mùi thối mà là lấy lá bùa làm trung tâm sau đó bắt đầu bóp méo luồng linh khí mỏng manh xung quanh, làm cho người và yêu thú xung quanh trăm mét chìm trong mùi 'thối', nói đúng ra thì cái này giống ảo thuật của thuật sư, chẳng qua là thuật sư thì không cần dùng tới bùa chú.
Phù này cũng không có tác dụng lâu lắm, có câu nói ngửi lâu cũng không biết mùi thối, ngửi thời gian dài quá cho dù có mùi gì thì lâu như thế người và yêu thú đều quen thuộc.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây