Hắn ta lại nhìn Diệp Tố, cũng không nhìn ra nàng là người có thể vẽ nhiều phù chú như vậy.
“Nếu các ngươi bước vào quyển trục này có thể truyền tống đến Ngô Kiếm Phái ngay lập tức, nhất định sẽ kịp tham dự cuộc tỉ thí kiếm chiều nay.” Từ Trình Ngọc lấy một quyển trục màu lam nhạt từ trong túi Càn Khôn ra, đột nhiên ném lên trên, quyển trục theo đó mở ra, lơ lửng giữa không trung, có một đầu thì tiếp xúc với mặt đất.
“Đại sư tỷ, chúng ta đi đây.” Tây Ngọc quay lại nói với Diệp Tố.
“Lúc ở Ngô Kiếm Phái, đừng quên luyện khí.” Diệp Tố dặn dò ba người sư đệ, sư muội: “Đừng giới hạn bản thân trong một loại vũ khí nào.”
“Biết, rồi.” Minh Lưu Sa chậm chạp đáp.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây