Sao giờ đột nhiên lại trở nên hẹp hòi như vậy, ngay cả một trăm linh thạch trung phẩm cũng không chịu bỏ ra.
Nhưng mà các căn phòng khác trong sảnh cũng không có ai ra giá, dù sao phù sư cũng chướng mắt phù thư sơ cấp của phế tông chứ không phải phù sư không cần phù thư.
“Một ngàn lần một......” Người chủ sự hô ba lần liên tiếp, từ đầu đến cuối không có ai lên tiếng nữa, chỉ có thể đưa ra quyết định cuối cùng: “Phù thư sơ cấp của Dương Sam Môn với giá một ngàn linh thạch trung phẩm đã được bán cho khách nhân ở phòng bao thứ tư từ bên trái trên tầng ba.”
Sau đó, hễ phù thư xuất hiện, Diệp Tố đều sẽ lấy giá thấp nhất để cạnh tranh. Cũng có người nghĩ rằng nàng đang ngồi trong căn phòng đã mua được Tiêu Lôi phù nên đoán rằng những phù thư này có thể là vật quý, thế nên có một số người nhấc tay đấu giá.
Nhưng Diệp Tố chưa từng ra giá lần thứ hai, nàng để cho người ta trả giá, nhìn phù thư bị bán đi.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây