Vừa đi ra Từ Trình Ngọc đã phun ra một búng máu, tu sĩ đột phá cảnh giới thất bại sẽ bị trọng thương không hề nhẹ, nếu tâm trạng bị tổn hại, sau này sẽ rất khó để thăng cấp.
“Đại sư huynh!” Chu Vân lo lắng gọi.
Từ Trình Ngọc giơ tay lau vết máu quanh miệng, liếc nhìn rất nhiều tu sĩ cũng bị đẩy ra xung quanh, chống đỡ ánh mắt của Diệp Tố nói: “Đi trước đi.”
...
Cả nhóm quay trở lại Tập Đông Thành, Diệp Tố đứng bên giường, rũ mắt nhìn chằm chằm vào Du Phục Thời vẫn còn đang mê man, lúc này hắn dường như không hề có sự phòng bị nào, mái tóc dài xõa tung trên giường, từ đầu đến giờ hắn vẫn chưa tỉnh dậy, nhưng hơi thở vẫn cứ đều đều.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây