Diệp Tố tránh khỏi công kích, nàng nhận ra kiếm ý của Từ Trình Ngọc, nửa quỳ trên đất, ngẩng đầu nhìn qua, chỉ thấy cái đầu bị chém đứt của con địa long lăn xuống gần Du Phục Thời.
Bởi vì đạo kiếm ý kia của Từ Trình Ngọc quá nhanh, ngay cả cái đầu bị chém đứt của địa long vẫn còn sót lại ý thức, nhìn thấy trước mắt có người, lập tức cắn qua.
Trái tim của Diệp Tố đập một cái: “Mở Phi Kính Giáp ra!”
Du Phục Thời nghe thấy âm thanh, không chỉ không nhúc nhích, ngược lại còn nghiêng đầu nhìn về phía Diệp Tố.
Mắt thấy khi nó sắp cắn trúng Du Phục Thời, hắn giơ Phún Phù Thương trong tay lên, nhắm vào nó ấn cò súng, một tấm phù dán lên đầu của con địa long.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây