Sau khi đi vào tiểu bí cảnh, Diệp Tố liền dẫn sư muội sư đệ đi tới nơi có linh khí dày đặc, lòng bàn tay của nàng hơi hướng về phía trước, hấp thu linh khí, đầu ngón tay của một cái tay khác tỏa ra linh hỏa, Du Phục Thời ở bên cạnh nhìn linh hỏa chuyển động trên ngón tay của nàng, theo bản năng giơ tay chạm vào.
Diệp Tố lập tức thu lại: “Đừng đụng vào linh hỏa lung tung.”
Linh hỏa của luyện khí sư là dùng để luyện chế vật liệu, cái tay đưa qua của Du Phục Thời, ngộ nhỡ thật sự là yêu quái gì đó, không chừng lại đốt ra một đống tro cốt của yêu quái, đến lúc đó một cánh tay của tiểu sư đệ sẽ biến thành vật liệu luyện pháp khí.
Du Phục Thời thu cánh tay kia về, chắp ở sau lưng, rất không hài lòng với phàm nhân này, hắn chỉ muốn sờ một cái mà thôi.
“Đại sư tỷ, phía trước có hoa sen ba màu.” Tây Ngọc và Lữ Cửu đi ở phía trước, bỗng nhiên quay đầu hô lên.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây