Nhưng vừa mới rót xong, Du Phục Thời đã bước từ bên ngoài vào, ngồi ở chiếc ghế giữa hai người họ, thuận tay cầm lấy chén trà trước mặt Diệp Tố.
Dịch Huyền: “... Không ai dạy đệ không được động vào đồ của người khác sao?”
Du Phục Thời cầm chén lên, giương mắt nhìn Dịch Huyền bên phải: “Không có.”
“Được rồi.” Diệp Tố nhìn thấy tiểu sư đệ thì đau cả đầu: “Đệ tới làm gì vậy?”
“Đói bụng.” Du Phục Thời nói.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây