“Dịch Huyền có khuôn mặt khá giống ta?” Du Phục Thời nhìn chằm chằm Lữ Cửu ở đối diện.
Đây là lần thứ hai hắn ta bị gọi thành Dịch Huyền.
Lữ Cửu bị hắn ta nhìn rất lúng túng, khuôn mặt màu mật ong do quanh năm bôn ba khắp nơi của Lữ Cửu thoáng chốc ửng hồng, nàng ấy lắp bắp trả lời:“ Không, không giống.”
“Đệ ấy là đệ tử mà sư phụ ta mới thu nhận.” Diệp Tố lên tiếng nói giúp Lữ Cửu.
“Dịch Huyền đẹp hơn ta không?” Du Phục Thời phớt lờ Lữ Cửu, quay đầu nhìn Diệp Tố, hỏi nàng.
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây