La Bồi Hồng tức giận nhìn Hứa Minh Phong: “Có phải anh bị điên không? Hứa Minh Phong, tôi tưởng bảy năm nay anh đã thay đổi, sao bây giờ vẫn giống như trước đây, giậm chân tại chỗ, lòng dạ hẹp hòi, ích kỷ đen tối.”
Hứa Minh Phong bị cô mắng một trận, vẻ mặt cười khổ, muốn trách thì trách miệng thối, vội vàng xin tha: “Giám đốc La, ngài đừng mắng nữa, nể mặt một chút, đây là văn phòng trụ ở Nam Giang, không phải khách sạn bình thường.”
La Bồi Hồng nhìn vẻ mặt xấu hổ của anh ta, bỗng nhiên muốn cười, mím môi nói: “Có người thích bị coi thường.”
Hứa Minh Phong nói: “Tôi hèn hạ, giám đốc La, nếu không chúng ta vừa đi ăn rồi em vừa mắng?”
La Bồi Hồng thở dài, gật đầu nói: “Đi thôi, mắng xong tôi có hơi đói.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây