Trương Hợp Hoan lôi kéo An Nhiên ngồi xuống bên người cậu. Cậu vẫn luôn quan sát Nhạc Khai Sơn, không thể không thừa nhận đây là một tên khó đối phó. Cho dù Nhạc Khai Sơn có thực lực hùng hậu như thế nào, nếu ông ta dám ức hiếp An Nhiên cậu sẽ không bỏ qua cho ông ta.
Nhạc Khai Sơn dùng khăn ăn lau khoé môi: “Ta rất đau lòng! Nếu Thanh Dương dưới suối vàng có biết, cũng không muốn nhìn thấy con náo thành cái dạng này.”
“Ông không cần nhắc đến mẹ tôi, ông không có tư cách!”
Nhạc Khai Sơn nói: “Tuy rằng con không nhận người cha nuôi này, nhưng ta vẫn muốn khuyên con mấy câu. Người muốn sống tốt trên thế giới này không nên có quá nhiều góc cạnh, phải học được cách cúi đầu. Nếu không sẽ bị hiện thực đánh cho đầu rơi máu chảy.” Lúc nói xong, ông chuyển ánh mắt sắc bén nhìn Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan bình tĩnh nhìn Nhạc Khai Sơn : “Nhạc tiên sinh sống lâu năm như vậy không hiểu hai chữ nhượng bộ viết như thế nào sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây