Trương Hợp Hoan ôm An Nhiên vào lòng, Kiều Thắng Nam xuyên qua kính chiếu hậu nhìn thấy được phía sau, lạnh nhạt nói: “Hiện tại chúng tôi đi xác minh người chết một chút.”
Trương Hợp Hoan gật gật đầu, khó trách Kiều Thắng Nam gọi cậu đến. Cô lo lắng tinh thần An Nhiên không thể thừa nhận chuyện này. Cậu cầm lấy bàn tay mềm mại lạnh như băng của An Nhiên, ôn nhu an ủi: “Không cần sợ, tôi ở bên cạnh cô.”
An Nhiên ổn định cảm xúc hơn một chút: “Mẹ của tôi không có khả năng tự sát.” Cô rốt cuộc cũng công khai thừa nhận quan hệ mẹ con với Lạc Thanh Dương, đáng tiếc đã quá muộn. Lạc Thanh Dương không có cơ hội nghe được.
Kiều Thắng Nam nói: “Trước mắt vẫn chưa thể kết luận người chết là ai, tất cả vẫn phải chờ kết quả điều tra.”
Bọn họ đi vào phòng giám định tử thi, An Nhiên sau khi nhìn thấy thi thể mẹ mình thì một lần nữa sụp đổ. Toàn bộ hành trình Trương Hợp Hoan đều đi cùng, cậu nhìn thấy trên cổ Lạc Thanh Dương có vết lằn dây rất rõ ràng. Trong lòng thầm nghĩ, dấu vết rõ ràng như vậy chẳng lẽ cảnh sát không nhìn thấy sao? Lạc Thanh Dương căn bản là bị giết, không phải tự sát.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây