Trương Hợp Hân mang đồ ăn ra: “Thất Nguyệt, em tới nhà ăn cơm không cần tặng đồ vật quý trọng như vậy.” Nhìn thoáng qua túi cô tặng, vừa thấy cái tên LV đã biết có giá trị xa xỉ.
Sở Thất Nguyệt nhìn Trương Hợp Hoan xin giúp đỡ, ý bảo cậu mở miệng nói chuyện.
Trương Hợp Hoan nói: “Thất Nguyệt người ta ở Châu Âu hao phí tâm tư tỉ mỉ lựa chọn lễ vật cho mọi người, mọi người đều không nhận thì thật phí tấm lòng của cô ấy. Hơn nữa, Thất Nguyệt cũng không phải người ngoài.”
Sở Thất Nguyệt nghe cậu nói ra những lời này, những oán niệm trước đây với cậu nháy mắt tan thành mây khói.
Liễu Vân Tư nói: “Vậy thì nhận vậy.” Bà vừa mở miệng hai con gái cũng khó mà nói gì thêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây