Trương Hợp Hoan uống một ngụm rượu nói: “Không phải hoang tưởng, tôi tự mình trải qua, đương nhiên hiểu được hành động của đối phương, từ khiêu khích đến ra tay, mục đích đều rõ ràng, đêm nay nếu không nhờ An Nhiên lái xe chặn họ thì tôi có lẽ đã bị thương rồi.”
“Nha đầu ngốc này, thực sự vì cậu mà không màng đến gì cả.” Lạc Thanh Dương nghĩ lại mà thấy sợ trong lòng.
“Cho nên tôi sẽ không để ai tổn thương đến cô ấy.”
“Cậu có nghĩ người làm con bé tổn thương chính là bản thân mình không?” Lạc Thanh Dương nhìn thẳng vào mắt Trương Hợp Hoan.
Trương Hợp Hoan nói: “Trên thế giới này chỉ có mình tôi có thể tổn thương cô ấy, người khác thì không.” Tậm dừng một chút nói: “Kể cả bà cũng vậy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây