Trương Hợp Hoan có chút xấu hổ cầm tay Văn Vịnh Thi: “Coca, cảm ơn!”
Tiếp viên hàng không rót cho cậu một ly coca, Trương Hợp Hoan nhận lấy. Một tay Văn Vịnh Thi bỗng nhiên túm lấy chăn, tiếp viên hàng không vội vàng xoay người đi chỗ khác.
Phốc! Trương Hợp Hoan xoay đầu qua, một ngụm coca phun đến lên người Văn Vịnh Thi.
Văn Vịnh Thi bị phun lại có thể tỉnh táo lại, xuyên qua kính râm nhìn thấy gì đó. Sau đó ý thức được tay cô không phải đang cầm tay vịn. Cô giống như bị rắn cắn vậy, nhanh chóng thu tay về, chuyển hướng nhìn sang phía cửa sổ. Nếu bên cạnh là cửa ra an toàn, cô khẳng định không chút do dự nhảy ra ngoài.
Trương Hợp Hoan một lần nữa đắp chăn lên trên người, cười lịch sự với tiếp viên hàng không: “Có khăn tay không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây