Trương Hợp Hoan cảm thấy có chút tà dị. Có lẽ là do phòng ở, cậu và Văn Vịnh Thi đổi phòng, để Văn Vịnh Thi ngủ ở phòng của cậu.
Văn Vịnh Thi cho rằng không phải do phòng ở, có thể là cao Trương Hợp Hoan bôi cho cô có vấn đề. Thật ra hiện tại Trương Hợp Hoan cũng có chút hoài nghi, bảo Văn Vịnh Thi nằm lên giường, cậu giúp cô lau cao thuốc đi.
Trong lòng Văn Vịnh Thi nói cô thật sự là xui xẻo tám đời, sao lại có thể tin cậu. Rõ ràng cậu xem cô như vật thí nghiệm, cái gì mà bí phương tổ truyền, tất cả đều là gạt người.
Nằm lên trên giường, Trương Hợp Hoan giúp cô cởi băng vải, cẩn thận lấy thạch cao xuống. Nhìn thấy cánh tay Văn Vịnh Thi đã giảm sưng không ít, ít nhất so với tay bên kia không còn quá thô.
Văn Vịnh Thi nhìn cánh tay đen ngòm của mình thì ảo não, hận không thể cho mặt hàng này một quyền. Đều đã bị cậu ép buộc thành bộ dáng gì rồi. Mấu chốt hiện tại là trên người chỗ nào cũng ngứa, tay trái không nhịn được gãi gãi trên lưng: “Anh có thể nhanh hơn một chút không.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây