Văn Vịnh Thi gật gật đầu: “Đúng vậy, con của vua mạnh miệng!” Cô đi tới kinh thành không chỉ một lần, biết bên đó thích thêm âm “nhi” (儿: er)
Trương Hợp Hoan nói: “Ở chỗ chúng tôi sẽ nói là chém gió.” Lại gắp một cái sủi cảo đưa đến bên miệng cô. Văn hoá khác biệt, cô không biết mạnh miệng và mạnh miệng nhi không giống nhau sao?
Sức ăn của Văn Vịnh Thi không lớn, ăn sáu cái sủi cảo đã no. Trương Hợp Hoan ăn phần còn lại, ngay cả bát canh xương cũng uống sạch sẽ, sau đó thu dọn một chút: “Cô còn việc gì cần tôi giúp không?”
Văn Vịnh Thi lắc lắc đầu.
Trương Hợp Hoan nói: “Vây tôi đi trước, dù sao tôi cũng ngủ ở cách vách, buổi tối nếu có việc thì cứ gọi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây