Trương Hợp Hoan đứng dậy nói lời từ biệt với anh em Ngô Đại Vĩ. Văn Vịnh Thi đã muốn đi từ sớm, cô cảm giác từ lúc cô chào đời đến nay chưa bao giờ chịu sự vũ nhục như vậy. Trước tiên bị Ngô Đại Vĩ từ chối viết nhạc, sau lại bị Trương Hợp Hoan dùng bài hát “Diễn viên” mười phần hàm súc châm chọc nói móc. Cô thậm chí sinh ra một loại cảm giác bị Trương Hợp Hoan phơi bày hết tội lỗi trước mặt mọi người, tên có tài vô đức khốn kiếp!
Văn Vịnh Thi rất ít khi thô bạo, nhưng hiện tại cô rất muốn xông lên chỉ mặt Trương Hợp Hoan mắng to.
Chẳng lẽ cô thực sự không có thiên phú ca hát? Chẳng lẽ diễn xuất của cô trong mắt người ngoài vụng về như thế?
Hai người đi vào thang máy, mặt đối mặt. Văn Vịnh Thi mang kính nhưng Trương Hợp Hoan vẫn có thể cảm nhận rõ ràng lửa giận của cô.
Trương Hợp Hoan nói: “Xe đỗ ở bãi đỗ xe.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây