Trương Hợp Hoan gật gật đầu: “Vậy được, em phụ trách giao tiếp với heo, anh phụ trách giao tiếp với người. Chúng ta đều tự mình phát triển, tranh thủ cùng vẽ hai bút, khai sáng ra một khoảng trời.”
Sở Thất Nguyệt bật cười: “Không cho phép anh câu ba câu bốn ở bên ngoài.”
Trương Hợp Hoan nói: “Được, anh thề, tuyệt đối không chủ động câu dẫn người khác.” Trong lòng lại cân nhắc, nếu người khác chủ động câu dẫn cậu thì làm sao bây giờ?
Tôn Thụ Lập có chút buồn bực bởi vì chuyện của Văn Vịnh Thi, tốn bao nhiêu công sức cho hợp báo ra mắt “Tầm Tần ký”, cuối cùng lại trở thành màn hỏi đáp tầm phào của cô. Tất cả các phóng viên đều chú ý đến cô, ngược lại bỏ qua bộ phim truyền hình.
Tin tức các tạp chí lớn đưa tin đều vây quanh Văn Vịnh Thi. Ở trong hội nghị của Trung tâm chế tác kịch truyền thanh, Tôm Thụ Lập tức giận đến đập bàn: “Khương Gia Tuấn đề cử diễn viễn gì thế, truyền thông Hồng Kông đều cho rằng cô ta là đào hoa nát, chuyện xấu chất một đống lớn, dùng diễn viên như vậy thật là mạo hiểm.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây