Khâu Quốc Phàm thầm cười trong lòng, thật ra hắn đã nghe nói rằng Trương Hợp Hoan có một chút tài năng. Nhưng nhiều nhất cậu ta cũng chỉ là người dẫn trương trình thành phố cấp quận, còn muốn so tài với siêu sao quốc tế người ta? Quả thật là không biết lượng sức mình, Khâu Quốc Phàm cố ý đến gặp Trương Hợp Hoan hỏi một câu rằng cậu ấy muốn hát bài gì?
Trương Hợp Hoan nói: “Nếu anh ta hát tiếng Hàn náo thiệt như vậy, tôi cũng sẽ hát một bài tiếng Hàn.”
Sở Thất Nguyệt và An Nhiên tất cả đều sửng sốt, họ không nghe nói cậu ấy biết tiếng Hàn? Chẳng lẽ cậu ấy đang muốn chơi khăm sao?
Trương Hợp Hoan nói: “Cho tôi dùng đàn dương cầm là được, hai người sẽ là khách mời biểu diễn cho tôi. Không cần nhảy, chỉ cần mỗi người đứng một trái một phải nhìn tôi một cách chân thành thâm tình, bày ra ánh mắt si tình làm như trên thế giới này chỉ còn một mình tôi là đàn ông. Tôi chính là muốn chọc tức tên ngốc dám đánh chủ ý lên các người.”
Khâu Quốc Phàm trong lòng khẽ giật mình, cảm giác như Trương Hợp Hoan đang tiện thể mắng cả mình.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây