Bất quá ông rất nhanh đã phản ứng lại, đây là kịch truyền thành, không phải phim truyền hình. Cho nên không có bao nhiêu yêu cầu đối với diễn xuất.
“Trình Trình, nghe anh nói, trở về Thường Hải đi!” Đây là lần đầu tiên Tôn Tạo nghe được thanh âm của Trương Hợp Hoan trong kịch.
Thanh âm thâm trầm có lực, khống chế cực kì chính xác cảm xúc yêu sâu đậm nhưng không thể không áp xuống. So sánh với biểu diễn, thanh âm của cậu thật quá tuyệt vời. Bản lĩnh lời kịch thật sự mạnh. Nhắm mắt lại không nhìn cậu biểu diễn, tựa như Hứa Văn Cường đã đứng ở bên người.
An Nhiên nhìn Trương Hợp Hoan, giật mình kinh ngạc, sau đó lắc đầu kiên định nói: “Em không quay về, thời điểm em đến đã quyết định. Vô luận có tìm thấy anh hay không, cũng sẽ không quay về Thượng Hải.”
“Em quá ngốc rồi.!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây