Theo thanh âm tìm được bóng dáng quen thuộc kia, thấy được vẻ cười xấu xa của hắn, hắn một tay cầm loa bluetooth, một tay cầm một bó hoa hồng, đứng ở cửa ra, bộ dáng khoa trương không đặt người xung quanh vào trong mắt.
Sở Thất Nguyệt thẹn thùng nhăn nhăn mũi cái, mặt đỏ hồng lên, tất cả khó chịu cùng buồn bực vừa rồi đều tan thành mây khói.
Đẩy xe hành lý về phía tên nọ, nhưng chưa kịp đến gần, hai bảo vệ sân bay đã đi tới vỗ vỗ bả vai Trương Hợp Hoan, ý bảo cậu tắt loa bluetooth đi, trong sân bay không được quá ồn ào.
Trương Hợp Hoan nhìn hai bảo vệ này, chỉ có thể thành thành thật thật tắt loa bluetooth đi.
Sở Thất Nguyệt đẩy xe hành lý tới trước mặt cậu, nhìn thấy cảnh này nhịn không được cười lên.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây