Phó Hạo cười nói: “Anh cũng đừng cười chúng tôi, chút sáng tác của chúng tôi ở trước mặt ngài căn bản không đáng nhắc tới, thật sự, tôi cũng không phải khen ngài chút nào, với mấy bản nhạc của ngài, tùy tiện xuất ra một khúc nào đều có thể miểu sát cả đám dân chơi nhạc, thầy Trương, tôi chỉ không hiểu, ngài tiêu chuẩn cao như vậy vì sao không vào giới âm nhạc, cái khác không nói, chỉ tiêu chuẩn của ca khúc “Bạn cùng bàn” này, bán vài trăm ngàn tuyệt đối không thành vấn đề, nếu để cho ca sĩ nổi danh xem trúng khả năng không chỉ cái giá này.”
Trương Hợp Hoan nói: “Đây chỉ là sở thích, hơn nữa viết ca khúc là một loại cảm xúc, không có tính bán.”
“Tôi biết, nếu thầy Trương muốn bán, hãy nhớ tới tôi đầu tiên, tôi tuy không có tiền gì, nhưng vì bài của ngài, tôi chuyển nhượng quán bar đi cũng được.”
Trương Hợp Hoan trong lòng nói Phó Hạo thật ra là một nhân vật tuệ nhãn thức châu, nếu hắn thật có thể chuyển nhượng bản quyền, bán “Bạn cùng bàn” để Phó Hạo sử dụng, khẳng định bài hát này sẽ một lần là nổi tiếng, ca sĩ biểu diễn bài hát này cũng sẽ theo đó mà hot, đối với bài hát mà nói, để nổi tiếng thì chuyện vung tiền như rác mua bài hát cũng thấy không ít.
Bất quá giá trị của “Bạn cùng bàn” xa không chỉ đơn giản ở một bài hát, nhớ sau đó Cao Tiểu tùng còn lợi dụng bài hát này dựng thành phim, tuy đánh giá điện ảnh khong cao, nhưng rạp bán vé lại không thấp, buôn bán tình cảm nhớ nhung này cũng kiếm bạc không ít.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây