Tiếu Ca nói: “Tôi vẫn từ tính văn học mà nói chuyện đi, hành văn thực nát, miêu tả nhợt nhạt, khiếm khuyết kỹ xảo văn học cơ bản nhất, vì cái gọi là đào bới ác trong nhân tính mà hy sinh tính hợp lý trong câu chuyện, hành vi nhân vật đen đến sai lệch, nếu lòng người hiểm ác như thế, tôi rất khó tưởng tượng thế giới này còn có ánh mặt trời, cả bộ tác phẩm truyền một cỗ năng lượng xấu tiêu cực. Tôi cũng nói rõ một chút, tôi không phải nhằm vào tác giả, tôi cho rằng một tác phẩm tốt đầu tiên phải truyền lại cho độc giả năng lượng tích cực hướng về phía trước, mà không phải làm cho người đọc tác phẩm mất đi hy vọng đối với thế giới này.”
Trần Tiền cười nói: “Giáo sư Tiếu vẫn bén nhọn như vậy, Trương Hợp Hoan, làm nguyên tác giả tác phẩm này, anh có tán đồng đánh giá của giáo sư Tiếu không?”
Phê phán gọn gàng dứt khoát làm cho Trương Hợp Hoan có chút trở tay không kịp, cái này không giống với tin tức mà trước đó cậu nhận được, đài truyền hình không chỉ muốn lấy nhiệt độ, mà còn muốn thông qua kỳ tiết mục này tiến hành phủ định đối với cậu.
Bất quá Trương Hợp Hoan nhanh chóng trấn định xuống, binh đến tướng chắn, nước đến đất chặn, muốn làm cho mình xấu mặt ở trước mặt mọi người sao, nào có dễ như vậy.
“Không tán đồng!” Trương Hợp Hoan cười tủm tỉm nói, nếu không phải ở trên TV, cậu khẳng định sẽ nói Tiếu Ca là miệng đánh rắm!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây