Trương Hợp Hoan nói: “Không phải có cha mẹ chồng sao?”
“Bọn họ không được, nấu cơm thì không thể ăn, còn phải để mẹ hầu hạ. Con nói xem sao mẹ lại xui xẻo như vậy chứ, cả đời này là cái số đi hầu hạ người khác sao?”
Trương Hợp Hoan nói: “Không thể nói như thế, tiêu chuẩn thành công của mỗi người đều khác nhau. Theo con, mẹ sinh ra ba đứa con xuất sắc như vậy, chắc chắn là một người mẹ thành công.”
Liễu Vân Tư duỗi ngón tay chọc lấy trán cậu, nở nụ cười.
Trương Hợp Hoan cho bưng chén trà cho mẹ: “Mẹ kể con nghe xem, bỗng nhiên đến Nam Giang là có chuyện gì vậy?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây