Sau bữa tối, An Nhiên cùng Trương Hợp Hoan đi dạo một vòng quanh khu phố, thành phố mới đã thay đổi rất nhiều, người cũng đông hơn trước rất nhiều, nhưng so với thành phố cổ thì vẫn ít hơn rất nhiều, hai người nắm tay nhau đi dạo bên bờ hồ.
An Nhiên hít một hơi thật sâu không trong bầu không khí trong lành, nói: “Nơi này thật tốt, không hề gò bó.”
Trương Hợp Hoan nói: “Nếu em thích thì có thể sống ở đây mãi mãi.”
An Nhiên cười: “Lời nói này của anh hình như có ý ám chỉ gì đó với em.”
“Có sao?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây