Trong lòng Thôi Như Hải tràn đầy một khát vọng mãnh liệt, không được, ông phải diễn bộ phim này, đây không phải là diễn kịch, đây là những trải nghiệm cuộc đời, đến khi nào ông ấy về hưu, ông ấy sẽ mở một cửa hàng nhỏ, mỗi ngày trôi qua ông ấy tán gẫu với khách hàng, dùng ẩm thực chữa trị nỗi cô đơn trong lòng của bọn họ.
Hiện tại Thôi Như Hải đang lo lắng bản thân sẽ không qua được buổi diễn thử này, nên lặng lẽ đến hỏi Nhiêu Tiểu Chí: “Đạo diễn Nhiêu, cậu thấy biểu hiện của tôi như thế nào? Có được không?”
Nhiêu Tiểu Chí nói: “Biểu hiện của chú không tệ, nhưng kết quả cuối cùng có dùng chú hay không, phải do ông chủ quyết định, hay là chú đến hỏi tổng giám đốc Trương đi.”
Trương Hợp Hoan cởi trang phục ra, thì nhìn thấy Thôi Như Hải vẫn mặc đồ diễn đứng trong phòng bếp của studio bận việc trên tay, trong lòng cậu cười thầm, đại sư Thôi đúng là đã nhập diễn: “Đại sư Thôi, chú đi cởi trang phục ra đi.”
Thôi Như Hải nói: “Không vội, bọn họ đều muốn ăn mì, để tôi làm vài bát mì cho bọn họ ăn.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây