Quách Khải Ca thở dài nói: “Phim đã làm được một nửa, tìm người tiếp nhận rất khó.”
Cận Nhạn nói: “Lý Minh đã đầu tư vào bộ phim này một trăm năm mươi triệu, tôi sẽ rút vốn, nếu anh đồng ý tiếp nhận thì tôi có thể giảm 20% cho anh.”
Trong lòng Quách Khải Ca thầm nghĩ, cô muốn rút vốn tôi thì muốn rút lui đây. Cô giảm 80%, tôi giảm 60% cũng được, tình hình hiện tại là ai tiếp quản dự án sẽ phải đầu tư vào nó, nếu không ai đồng ý đầu thì thì khả năng rất lớn là “Chuyến tàu định mệnh” sẽ chết non. Quách Khải Ca đã tính toán một khoản tiền, cho dù tặng không dự án này cho anh ta làm thì anh ta sẽ phải đầu tư một trăm năm mươi triệu, phòng vé cần bán được ít nhất sáu trăm triệu mới có thể thu hồi chi phí. Đương nhiên điều này là không thể nào, những nhà đầu tư khác sẽ không đời nào để anh ta tự dưng được lợi như vậy.
Cận Nhạn nhìn thấy Quách Khải Ca không có phản ứng thì biết anh ta sẽ không tiếp quản dự án, anh ta cũng sẽ không đầu tư thêm. Trong lòng cô ta quyết tâm, cùng lắm để dự án này mục rữa, tất cả mọi người đều thua lỗ là được, cô ta hạ lệnh đuổi khách: “Nếu như không còn việc gì khác thì hôm nay cứ như vậy đi, tôi còn phải tiếp những người khác.”
Trương Tử Hoan vẫn luôn giữ im lặng đột nhiên lên tiếng: “Thế này thì sao, tôi sẽ tiếp quản khoản đầu tư của chủ tịch Lý với chiết khấu 20%.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây