Trương Hợp Hoan nói: “Anh đàn guitar tốt như vậy, có nguyện ý giúp tôi ở Tinh vực không?”
Phó Hạo thở dài nói: “Cảm ơn ý tốt của cậu, nhưng tôi có giấc mơ âm nhạc của riêng mình, vì giấc mơ viễn vông này mà tôi đã làm ra rất nhiều chuyện không đáng, cũng làm tổn thương Tần Hồng rất nhiều, trong quá khứ thì tôi vẫn nghĩ cô ấy sẽ không bao giờ rời bỏ tôi, lần này tự mình rời đi thì nhận ra rằng không có tôi thì cô ấy vẫn có thể sống tốt.”
Trương Hợp Hoan nói: “Anh Hạo, dường như anh không thay đổi gì nhiều, anh vẫn cứ thích suy nghĩ mọi chuyện từ góc nhìn của chính mính, làm sao anh biết chị Hồng vẫn sống tốt? Làm sao anh biết được chị ấy có hạnh phúc hơn trước đây hay không? Anh có biết rằng chị ấy vẫn giữ Sky City Bar để làm gì không? Bởi vì chị Hồng lo lắng nếu có một ngày anh quay trở về thì sẽ không còn tìm thấy nhà để trở về.”
Phó Hạo khóe môi anh giật lên, anh nhanh chóng quay mặt đi bởi vì đã không còn khống chế được giọt nước mắt đang trào ra.
Quách Khải Toàn đi bộ, trong tay cầm hai gói đậu phộng ngũ vị: “Hai người uống mà không ăn gì sao.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây